Voicy
Voicy
Voicy
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Image is not available
Slider
本棚
Tên của nó là Matryoshka

  
 

Tên của nó là Matryoshka

Naoko Nagaiki

 Đó là chuyện đã xảy ra vào cuối thời Chiêu Hòa (Showa).
 Khi Đức vẫn bị chia cắt thành Đông Đức và Tây Đức, Nga vẫn là một phần của Liên bang Xô Viết.
 Tôi làm việc tại một công ty. Tôi làm công việc văn phòng trong phòng kế toán và đã âm thầm yêu mến một anh chàng đẹp trai của phòng kinh doanh.
 Chỉ cần thấy bóng hình anh ấy thoáng qua từ xa là tôi luôn cảm thấy rung động.
 Một ngày nọ, anh ấy được cử đi công tác ở nước ngoài. Bất ngờ là đích đến lại chính là Nga của Liên bang Xô Viết. Chính là nước Nga. Một đất nước vô cùng đáng sợ.
 Tôi cảm thấy bất an nên đã đưa cho anh ấy một chiếc bùa hộ mệnh. Bùa phù hộ cho “Giao thông an toàn”, liệu nó thật sự có hiệu quả chăng?
 Tuy có nghi ngờ nhưng anh ấy run nhẹ, vừa cố gắng nhịn cười, vừa nói với tôi
“Cảm ơn”.
 Chỉ ngắn ngủi hai tuần nhưng sinh hoạt trong công ty không có hình bóng của anh ấy khiến tôi cảm thấy cô đơn.
 Sau khi trở về từ Nga, thật bất ngờ là anh ấy đã đưa cho tôi một gói quà có hoa văn là những bông hoa màu đỏ.
“Quà lưu niệm đó”
“Hả! Cho tôi?”
“Đúng vậy đó. Cảm ơn vì đã tặng tôi chiếc bùa hộ mệnh nhé”
 Tôi mang gói quà về nhà trong tâm trạng vui tận trời. Tôi cẩn thận bóc giấy gói quà, nhẹ nhàng mở hộp ra. Từ trong hộp, một con búp bê giống như búp bê Kokeshi sặc sỡ xuất hiện. Đó là cách phối màu hầu như không thể thấy ở Nhật, tôi thấy con búp bê đó hơi kỳ lạ và có vẻ đáng sợ một chút.
 Có lẽ nào, có khi nào……
 Chẳng lẽ anh ấy nghĩ tôi thích những thứ như này sao?
 Dần dần những tình cảm tôi dành cho anh ấy đã trở nên nguội lạnh. Một thời gian sau, dù có thấy anh ấy, tôi cũng không còn cảm thấy rung động nữa.
 Tôi đã cất nguyên cả hộp con búp bê sặc sỡ và kỳ lạ đó bên cạnh bàn thờ trong nhà. Sau đó, tôi không lấy nó ra thêm một lần nào nữa.
 Năm Chiêu Hòa (Showa) kết thúc, năm Bình Thành (Heisei) cũng kết thúc, niên hiệu đã đổi thành Lệnh Hòa (Reiwa). Đức đã trở thành một quốc gia thống nhất, còn Liên bang Xô Viết thì đã tan rã.
 Tôi thì đã nghỉ việc ở công ty lâu rồi, hoàn toàn không biết người đàn ông đẹp trai ở phòng kinh doanh đó đã trở nên như thế nào.
 Có một ngày, tôi đã xem chương trình du lịch trên tivi. Thật bất ngờ, đích đến lại là Nga. Và rồi, con búp bê sặc sỡ và đáng sợ đó đã xuất hiện trên màn hình.
“A! Nó là!”
 Tôi đã nói một mình trong vô thức.
 Người khách du lịch trong tivi nắm lấy con búp bê, kéo lên xuống. Từ bên trong, một con búp bê giống y hệt nhưng nhỏ hơn một chút xuất hiện. Sau khi lặp lại hành động đó vài lần, tôi thấy tổng cộng có bảy con búp bê.
 Tôi đã há hốc mồm.
 Thật ngạc nhiên.
 Tôi đã không biết điều đó.
 Con búp bê đó có cấu tạo như thế.
 Những ngày sau đó, tôi đã về quê và xem lại. Hiện tại, con búp bê vẫn nguyên vẹn trong hộp đặt bên cạnh bàn thờ. Không phải là được cất giữ ở đó mà đúng hơn là tôi đã bỏ mặc nó ở đó.
 Có lẽ vì không bị ánh sáng mặt trời chiếu trực tiếp, con búp bê được lấy ra từ hộp thật lộng lẫy và sáng lấp lánh. Thời gian như thể đã dừng lại.
 Tôi đã làm giống như trong chương trình du lịch, nắm lấy con búp bê, thử kéo lên xuống. Quả nhiên từ bên trong, một con búp bê giống y hệt nhưng nhỏ hơn một chút xuất hiện. Có tổng cộng bảy con búp bê, con nhỏ nhất to khoảng ngón tay út của tôi.
 Có một tờ giấy nhỏ được gấp lại nằm cùng với con búp bê nhỏ nhất. Tôi đã mở nó ra để xem.

 Bên trong có viết
 Cô 〇〇 thân mến
 Lúc nào trông cô cũng có vẻ vui nhỉ.
 Chiếc bùa hộ mệnh đã linh nghiệm đấy.
 Nếu được thì lần tới mình cùng nhau đi ăn được không?
              Cô muốn đi khi nào?

 Phòng kinh doanh △△
 Ôi, thật sao!
 Anh ấy đối với tôi cũng……?
 Tên của búp bê là Matryoshka. Tôi đã biết thông qua chương trình du lịch.
 Nhờ có Matryoshka mà tôi đã biết được cảm giác của anh ấy lúc đó.
 Tuy nhiên, thời gian đã trôi qua rồi. Đã không thể lấy lại khoảng thời gian đó nữa rồi.
 Tôi đã hoàn toàn không biết gì trong hơn ba mươi năm.
 Anh chàng đẹp trai của phòng kinh doanh đó, bây giờ ở chỗ nào, đang làm gì nhỉ?
 Chắc anh ấy đã kết hôn, có lẽ cũng làm bố rồi nhỉ.
 Thăng tiến làm giám đốc rồi cũng nên.
 
 Tôi đã thử tưởng tượng như vậy. Chỉ có điều là bên cạnh đó đã không có sự hiện diện của tôi.

その名はマトリョーシカ

長生直子

朗読:下出祐子(劇団うりんこ)

 あれは昭和の終わりの出来事だった。
 まだ、ドイツは東と西に分かれていたし、ロシアはソビエト連邦という国の一部であった。
 私はある会社に勤めていた。経理課で事務仕事をしていて、密かに営業のイケメンに思いを寄せていたのであった。
 遠くからちらりと姿を見るだけで、気持ちはいつもときめいていた。
 ある日、彼が海外出張することになった。行き先はなんとソビエト連邦のロシア。とても恐ろしい国だと思っていた。まさしくおそロシア。
 私は不安に思い、彼にお守りを渡した。お守りは『交通安全』のもので、はたして効果はあるのか?
 疑問ではあったが、彼は小刻みに震え、笑いをこらえながら、
「ありがとう」
と言ってくれた。
 わずか二週間ほどではあったが、彼の姿の見えない会社生活は寂しく感じていた。
 彼がロシアから帰国した後、なんと、私に赤い花模様の包みを渡してくれた。
「お土産だよ」
「えっ! 私に?」
「そうだよ。お守りありがとうね」
 私は天にも昇る気持ちで、包みを家に持ち帰った。丁寧に包装紙をめくり、箱をそーっとあけた。中から派手なこけしのような人形が出てきた。それは日本ではほとんど見ることのない色合いで、私には少し不気味に見えたのであった。
 もしかしたら、もしかして……。
 私はこういうものが好きと、彼から思われているのだろうか?
 徐々に彼への思いが冷めていった。しばらくすると彼の姿を見ても、ときめくことはなくなった。
 派手な不気味な人形は、家の仏壇の横に箱ごとしまった。その後一度も出すことはなかった。
 昭和が終わり、平成も終わり、元号は令和となった。ドイツは統合され一つの国になり、ソビエト連邦は崩壊した。
 私はとっくに会社を辞めていて、あの営業のイケメンがどうなったかは全く知らない。
 ある日、テレビの旅番組を見ていた。なんと、行き先はロシア。すると、画面にあの派手で不気味な人形が現れた。
「あっ! あれは!」
 思わず独り言を言った。
 テレビの中の旅人が人形をつまんで、上下に引っ張った。中から全く同じ少し小さい人形が出てきた。同じことを数回繰り返し、人形は全部で七体になったのを見た。
 口が開きっぱなしになった。
 おどろいた。
 知らなかった。
 あの人形あんなからくりがあったんだ。
 後日実家に行き、確かめた。今も仏壇の横に、箱のまましまってあった。まあ、しまったというよりも、放置してあったのだが。
 日にも当たらずにいたからだろう、箱から出てきた人形はつややかで輝いていた。まるで時が止まっているようであった。
 私は旅番組と同じように、人形をつまんで上下に引っ張ってみた。やはり中から全く同じ少し小さい人形が出てきた。人形は全部で七体になり、一番小さいものは私の小指くらいの大きさであった。
 一番小さい人形と一緒に、小さな紙が折り畳まれて入っていた。開いてみた。

 ○○さんへ
 いつも楽しそうだね。
 お守りはきっと効果あったよ。
 よかったら、今度一緒にご飯に行きませんか?
 いつにしますか?
              営業 △△

 と、書かれていた。
 えっ、まさか!
 彼も私に……?
 人形の名はマトリョーシカ。旅番組で知った。
 マトリョーシカのおかげで、あの時の彼の気持ちを知ることとなった。
 しかし、時は移りすぎた。もうあの時間は取り戻せない。
 私は三十年以上、何も知らなかった。
 あの営業のイケメンは、今どこでどうしているのだろうか?
 とっくに結婚してもう、お父さんだろうな。
 出世して社長になったかな。
 
 想像してみた。その横に私がいることはなかった。

翻訳
日本語
カテゴリー
ヒューマンドラマ